Hiệu chỉnh liều vancomycin thông qua giám sát AUC trên bệnh nhi hồi sức tích cực
Cơ quan, tổ chức của tác giả
DOI:
https://doi.org/10.59882/1859-364X/304Tóm tắt
Cuối năm 2022, quy trình giám sát điều trị thông qua theo dõi nồng độ thuốc trong máu (TDM) vancomycin tại Bệnh viện Nhi Trung ương đã được cập nhật, bổ sung thêm các hướng dẫn về việc tính toán AUC trong theo dõi sử dụng vancomycin. Nghiên cứu này nhằm đánh giá tỷ lệ đạt đích AUC và sự phù hợp giữa các phương pháp khác nhau trong đánh giá khả năng đạt đích dược động học ở bệnh nhi sử dụng vancomycin tại khoa Điều trị tích cực Nội từ tháng 12/2022 đến tháng 1/2024. Có 227 bệnh nhi thỏa mãn tiêu chuẩn nghiên cứu đã được TDM 334 lần dựa trên AUC tính toán bằng các phương trình Dược động học bậc 1 (AUCPK). Trong số đó, 87 bệnh nhân (38,3%) đạt mục tiêu AUC trong lần lấy mẫu đầu tiên. Tỷ lệ này tăng lên đáng kể sau hiệu chỉnh liều, đạt 94,7% sau lần hiệu chỉnh liều thứ 3. So sánh AUCPK với ước tính theo Bayes dựa trên một điểm nồng độ như nồng độ đỉnh (AUCss.peak), nồng độ giữa (AUCss.mid) hoặc nồng độ đáy (AUCss.trough) hoặc cả hai nồng độ (AUCss.2points) cho thấy sự phù hợp cao giữa các phương pháp này (>85%). Tuy nhiên, ước tính Bayes dựa trên duy nhất nồng độ đỉnh cho thấy độ lệch đáng kể so với các phương pháp khác (31,0% so với -13,0%, -24,1% và -22,8%). Xét trong bối cảnh cần hạn chế các thực hành xâm lấn ở bệnh nhân Nhi hồi sức, các kết quả này gợi ý có thể áp dụng phương pháp Bayes với một nồng độ trong thực hành, đặc biệt là nồng độ giữa hoặc nồng độ đáy. Do đó, quy trình TDM vancomycin dựa trên AUC hiện tại, bao gồm cả chế độ liều và chiến lược lấy mẫu nên được cập nhật để tối ưu hóa điều trị vancomycin trên bệnh Nhi được điều trị tích cực tại Bệnh viện.